VIẾT CHO CON TRAI.

Tự ngày xưa … xưa lắm … ông cha ta thường bảo nhau “Nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô”. Các cậu con trai nghe có “khoái” không ? Quả thật cho dến bây giờ cũng thế! Các cậu đừng buồn mỗi khi đến ngày 8 tháng 3 cứ nghe người ta tung hô ngợi ca “con gái” … Nếu không có “con gái” thì cuộc sống sẽ …vô vị …tẻ nhạt …buồn chán…! Thật đấy, nhưng các cậu hãy thử tượng tượng xem nếu như không có “con trai” thì chắc chắn ‘con gái” không thể cười tươi như hoa được phải không ? Khúc dạo đầu là thế …!

CON TRAI.

Khi con trai chào đời, con trai có biết là cha mẹ vui lắm không ? Bởi lẽ cha mẹ đã yên tâm có người nối dõi tông đường, có người thờ cúng ông bà, tổ tiên ...
Khi con trai lớn một chút thì cha mẹ cũng vất vả đấy ! Con trai nghịch phá là số một đấy ! Thế nhưng bù lại quần áo thì đơn giản hơn. Còn đồ chơi thì là những súng ống, viên bi, quả bóng, trái cầu ...nhưng lại ghét nhất « búp bê » !
Con trai cũng thích làm nhiều thứ ! Con trai luôn xách giỏ vào nhà mỗi khi mẹ đi chợ về ; con trai biết đi chợ, biết mặc cả ...Con trai làm bếp, nấu ăn cũng rất ngon không thua vì « mẹ ». con trai biết lo chu đáo một bữa tiệc. Con trai cũng biết khâu vá mỗi khi không có mẹ. Con trai còn biết chọn những món quà có ý nghĩa để tặng bà, tặng mẹ, tặng chị (em gái) ...Con trai của ba mẹ bắt đầu thể hiện vai trò của mình trong gia đình ...
Khi con trai đi học, ba mẹ cũng lo. Ở trường con trai hay nghịch nhưng luôn nhường nhịn con gái, giúp con gái xách cặp, nhặt dùm con gái cây bút, mua dùm con gái trái cóc, trái ổi ...tất cả những điều ấy không đáng để bọn con trai bận tâm nhưng lại là điều mà con gái cảm thấy thích đấy ! Khi ấy con trai gọi con gái là « bạn »
Vào trường phổ thông, ba mẹ cũng lo cho trai không khác gì con gái đâu ! Nào là sợ nó lêu lõng, ham chơi, không chịu học hành, nào là sợ nó tập tành rượu, thuốc lá ...Và sợ nó bắt đầu «biết yêu con gái » của người ta ! Những năm học trung học bọn con trai thông minh « đột xuất » bọn con gái có học giỏi, có cần cù cũng phải nơm nớp lo sợ khi mà « hắn » cao điểm hơn mình ! nhưng mà có một điều lạ lắm là con trai « không nói ngược » mà lại « nói những chuyện đâu đâu » khiến cho bọn con gái luôn bực mình ! Lúc này con trai thích gọi con gái bằng tên ... với mẹ thì con trai thương mẹ lắm lắm ! Còn với cha thì sợ khủng khiếp !
Con trai vào đại học ...bắt dầu có ý nghĩ tự lập ...Trưởng thành, chững chạc hơn trong cuộc sống ! Con trai học rất giỏi khi nhìn thấy ba mẹ vất vả, cực khổ trong cuộc sống mưu sinh.
Con trai vào đại học ...Khi ấy con trai rất thích một điều – một điều rất đơn giản mà con gái không hề biết ... Đó là được « con gái cùng tuổi, học cùng lớp ...gọi mình ...bằng ...a..n...h...anh ! Cho dù con gái có là lớp trưởng, là một thủ lĩnh đi nữa nhưng mãi mãi vẫn là « phái yếu, hay khóc ». Con trai không thích con gái nhõng nhẽo nhưng lại bối rối khi nhìn con gái khóc ... con trai sẽ sống tốt, sẽ thực hiện được tất cả mọi ước mơ khi nhận được sự chia sẻ, cảm thông từ « con gái ».
Ngày con trai tốt nghiệp đại học ra trường, cha mẹ vui mừng không xiết ...Con trai của ba mẹ đã thành đạt ! Mong rằng con trai sẽ sống có ích, đem lại niềm vui cho mọi người...
Rồi ngày tháng trôi qua ...con trai cũng phải có một mái ấm gia đình. Con trai phải xa rời vòng tay của mẹ để dang tay đón nhận hạnh phúc của riêng mình. Lúc ấy ba mẹ cũng lo cho con trai không kém gì lo cho con gái. Ba mẹ lo... nhiều lắm! Lo cho đến khi nhắm mắt xuôi tay ...! Con trai bắt đầu bươn chải trong cuộc sống để lo cho cái gia đình nhỏ bé của mình cho “bằng người ta” chẳng khác gì “ba lo cho mẹ và mình”. Nếu con gái là “dâu thảo” thì con trai cũng phải “rễ hiền”!
Ngày “con gái” sinh em bé cho “con trai” – con trai nhìn “con gái” một cách trìu mến và thầm nói :“Cảm ơn em đã cho anh tình yêu!” ; còn “con gái” lại bảo rằng : “Cảm ơn mẹ đã sinh anh cho em!”
Thế đấy! Hai bà mẹ đều là “con gái”! Hai người cha đều là “con trai”. Nếu cháu của cả hai ông bà là “con trai” thì đại gia đình tràn niềm hạnh phúc bởi với ông bà nội thì « con trai bé nhỏ ấy à cháu đích tôn » ; với ông bà ngoại thì một « thằng cháu trai » vẫn thích hơn ! Nhưng kì lạ thay ! nếu cháu của cả hai ông bà là « con gái » thì cả hai ông bà nội – ngoại sẽ tươi cười, sung sướng mà bảo rằng : «Sinh con gái đầu lòng rất tốt, dễ làm ăn » và được « cưng » hơn cháu trai !
Và rồi có một gia đình ... có « con gái » để giống em, giống mẹ ! Có « con trai » để giống anh, giống cha !
... Cứ thế ...lớn lên cả « con trai » - « con gái » đều cảm ơn cha mẹ !

Comments

  1. Tuy bận lắm nhưng cũng ngẫu hứng vài dòng "Viết cho con trai"!(từ bài viết "Con gái") Cảm nhận thế nào ?

    ReplyDelete
  2. "Đó là được « con gái cùng tuổi, học cùng lớp ...gọi mình ...bằng ...a..n...h...anh !"
    Cô hiểu tâm lý con trai quá :D

    "nhưng mà có một điều lạ lắm là con trai « không nói ngược »"
    Chỗ này em ko hiểu???

    ReplyDelete
  3. Seo mai kem' we' zay Minh. Con gai' noi' nguoc ma cung ko bik a. Co' bao jo em gai' cung tuoi kiu thix mai la noi' thix dau (*___*). Neu' em noi' nguoi mai cu' hieu xuoi lai ra ra van' de. Em noi' zay co' dung' hem co (^___^).

    ReplyDelete
  4. Co' bao jo mai thay dung canh em gai' cung tuoi ma noi' nhung chien dau dau chua. Neu' co xin chuc' mung, con neu mai ma noi' nguoc giong em thi po' tay. Mai da nghe bai hat' : " con gai' noi' co' la khong, rui con gai' noi iu la ghet' do' chua?". Neu' chua tim nghe di mai...( ^___^ )

    ReplyDelete
  5. dzậy hả O_o ?

    ReplyDelete
  6. Haizzz, mấy hôm bận cộng với không dzô blog được...Bài viết của cô hay quá. Bài này viết cho con trai nhìn từ góc độ con gái nên em có 1 đề nghị là để ku Minh in bài ni, tối để đầu giường làm cẩm nang hành động...:))

    ReplyDelete
  7. hihi, con trai muon doi van la con trai co nhi? Co su dong gop bai viet cua co blog lop them phong phu. Lop truong cung tranh thu lam mot vai bai gi do moi duoc.

    ReplyDelete
  8. Lớp trưởng đang ngập tràn hạnh phúc thì chắc bài viết sẽ lãng mạng lắm đây! (^-^)

    ReplyDelete

Post a Comment

Popular posts from this blog

Tin nhận lâu, giờ mới thông báo!

Mừng ngày nhà giáo Việt Nam