NO-EN DUY NHẤT

No-en chỉ một có một lần duy nhất trong năm !
Thế nhưng với Thoại thì có lẽ cả cuộc đời chỉ có duy nhất một lần biết No-en!
No-en năm ấy cũng như bao nhiêu năm đã trôi qua. Mọi việc với Thoại thật bình thường. Bỗng dưng hắn lù lù mang đến cho Thoại một tấm thiệp giáng sinh do chính tay hắn làm. Theo hắn thì tấm thiệp ấy là hắn làm cho vui ấy mà. Hắn làm xong rồi không biết cất vào đâu nên đành nhờ Thoại "giữ dùm". Rõ là phiền phức cho Thoại ...nhưng thôi nể tình bạn bè nên Thoại cũng "cất hộ" khi nào hắn cần thì đưa lại cho hắn cũng chẳng mất gì !
Thời gian trôi qua, chuyện tấm thiệp Thoại cũng đã quên bẵng đi. Vậy mà hắn lại nhớ. Hắn đòi lại - Thoại trả cho hắn! Rồi hắn ra đi ...xa Thoại ... Trước khi đi, hắn cầm tấm thiệp ngày ấy một lần nữa nhờ Thoại "đọc cho hắn nghe" khi hắn thật sự không còn bên Thoại. Rõ là một chuyện không giống ai cả! Nhưng thôi, để hắn vui khi ra đi Thoại đã nhận lời.
Tiễn hắn ...Thoại lặng lẽ đứng nhìn ...Thoại có cảm giác như mất đi một thứ gì quý giá lắm!
Trở về ...Thoại thẫn thờ cầm tấm thiệp trên tay ... Thoại có cảm giác như nó là một kỉ vật mà hắn trao cho Thoại. Thoại run run mở cái nơ màu hồng xinh xắn ...tấm thiệp hắn làm thật công phu khiến Thoại phải ngạc nhiên.
Tấm thiệp đã ngả màu theo thời gian ...quãng thời gian mà Thoại quên nó! Vậy mà bên trong chứa đựng lời yêu thương mà hắn chỉ dành riêng cho Thoại. Thoại xúc động đến lặng người bởi vì tấm thiệp hắn làm có mười hai trang giấy nhỏ. Mỗi trang là kỉ niệm của tuổi học trò giữa hắn và Thoại. Thoại thầm cảm ơn hắn! Trang cuối cùng hắn đã mượn lời hai câu thơ để viết cho Thoại :"Thoại ơi! Bút, mực, thơ và sách vở thư sinh. Kết thành chuyện chúng mình thời nhỏ bé" Thoại khóc và trách hắn! ai bảo hắn viết thế để bây giờ hắn và Thoại phải xa nhau! Thoại đã chạy thật nhanh ra nơi đã tiễn hắn đi ...để đọc cho hắn nghe mười hai trang thiệp ...Thế nhưng trang cuối cùng Thoại lại nấc lên trong nghẹn ngào, nức nở :"Tuệ ơi! Thoại nhớ Tuệ lắm! Nhớ mãi ngày No-en mà Tuệ nhờ Thoại "giữ dùm tấm thiệp" Thoại vô tình quá phải không? Thoại tin là hắn sẽ vui lắm, hạnh phúc lắm khi biết Thoại đã đọc "TẤM THIỆP GIÁNG SINH : LỜI YÊU THƯƠNG DÀNH RIÊNG CHO THOẠI"

Comments

  1. Truyen cua co xuc dong qua!

    ReplyDelete
  2. [Hắn làm xong rồi không biết cất vào đâu nên đành nhờ Thoại "giữ dùm"]
    [nhưng thôi nể tình bạn bè nên Thoại cũng "cất hộ" khi nào hắn cần thì đưa lại cho hắn cũng chẳng mất gì !]

    Đọc đến đây tự nhiên mình lại nhớ một câu trong bài hât "...ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu...",

    ReplyDelete

Post a Comment

Popular posts from this blog

Tin nhận lâu, giờ mới thông báo!

Mừng ngày nhà giáo Việt Nam